Newsletter Subscribe
Enter your email address below and subscribe to our newsletter
Enter your email address below and subscribe to our newsletter
Đó là chia sẻ đầu tiên của Nguyễn Minh Long – Người sở hữu biển số vip mang ý nghĩa ‘’từ tường trung thực hiển đạt quyền uy – 79797’’ chia sẻ với Number Player trong series câu chuyện xung quanh dự án The First Car – The First Number.
Xin chào Long Nguyễn, phải rất có duyên mới kết nối được với Long để nghe trực tiếp chính chủ chia sẻ về câu chuyện này quả thực tôi rất hào hứng. Bởi nếu nhắc đến biển số xe đẹp như của bạn ắt hẳn người ngoài sẽ nghĩ ngay tới một doanh nhân thành đạt đã từng bươn chải thương trường nhiều năm. Tuy nhiên người sở hữu biển số đẳng cấp này lại là một bạn trẻ sinh năm 1993, Long có thể chia sẻ sâu hơn câu chuyện của Long với chiếc biển số đặc biệt này không?
Cách đây 2 năm em có cơ hội được đưa bố mẹ, chị và em trai đi du lịch ở Phú Quốc. Vốn là người mê xê dịch và thích xe nên em quyết định tự lái xe đưa cả gia đình tham gia chuyến trải nghiệm này. Thứ nhất bản thân mình là người tình cảm, em xa nhà từ nhỏ nên ít có thời gian mà bố mẹ cũng có tuổi nên em muốn có cơ hội được đưa gia đình đi chơi. Thứ 2 em chưa có trải nghiệm tự lái, tự thưởng thưởng thức đồ ăn, thức uống, khám phá văn hóa địa phương ở các tỉnh của Việt Nam mình nên đấy cũng là dịp tự thưởng cho bản thân sau chuỗi ngày làm việc vất vả. Không có gì đáng nói khi gia đình đặt một khách sạn ở Kiên Giang và nhận được trải nghiệm khá tệ.
Khi nhân viên ở khách sạn nhìn thấy em đi một chiếc ô tô cũ, biển xe xấu, bố mẹ ăn mặc già nua đơn giản đã có những thái độ không phù hợp trong việc phục vụ. Từ việc tiếp đón, chuẩn bị buồng phòng, bữa ăn và thậm chí việc đậu xe không cẩn thận làm xước xe của mình, đến khi em có đưa vấn đề ra thì chỉ nói xin lỗi ở đây là nơi dành cho các khách hàng cao cấp… Nói chung còn nhiều chi tiết buồn hơn nữa tuy nhiên em xin phép không chia sẻ sâu và được giấu tên khách sạn cũng như khu vực cụ thể vì dù gì cũng là trải nghiệm không vui và cũng để giữ cho khách sạn tiếp tục kinh doanh.
Long có thấy rằng liệu chăng mình đang đặt những tiêu chuẩn quá khắt khe và biết đâu trong tiêu chuẩn phục vụ họ có phân cấp khách hàng?
Bản thân em xuất thân từ gia đình nghèo khó, bố mẹ ở tỉnh lẻ ngày xưa bán hoa quả thông thường nên em rất hiểu những nỗi vất vả của người làm dịch vụ. Em may mắn là từ nhỏ đã phải làm rất nhiều, cùng bố mẹ bán hoa quả ở chợ mà chị biết đấy chợ thì người buôn kẻ bán rất đông vì thế khách chọn lựa rất kỹ. Có những hôm gặp những khách nâng lên đặt xuống, mặc cả từng từng đồng mà mình vẫn phải tươi cười đấy thôi vì đó là nghề của mình. Thế nên với em thái độ và cách phục vụ rất quan trọng, mình đã nhận tiền của khách hàng thì mình sẽ cần có trách nhiệm với họ tới tận cùng hoặc tư duy ngược là đặt tâm thế phục vụ trước lên đầu thì khách hàng cũng không để mình thiệt.
Thế nên nếu đánh giá cá nhân em đòi hỏi những tiêu chí khắt khe thì không vì vốn dĩ nó nằm trong tiêu chuẩn tiêu chí của khách sạn. Anh phải như thế nào mới được công nhận là 4*, 5* hay 6*.
Việt Nam mình có câu ‘’trông mặt mà bắt hình dong’’ em thấy đúng trong trường hợp này. Có thể thời điểm đấy một vài bạn nhân sự ở khách sạn đó chưa được đào tạo hoặc đã được hướng dẫn nhưng vẫn làm theo thói quen, bản năng của mình dẫn đến việc tạo ra những trải nghiệm không tốt.
Nghe cách Long Nguyễn chia sẻ mình cảm thấy bạn là người rất máu lửa và có chút ‘’điên’’ trong người.
Chị đã nghe đến đàn ông Quý Dậu có tài nhưng hơi ngông chưa? Bản thân em từ khi đi học tới khi đã có những kết quả nhất định như ngày hôm nay thú thật em vẫn còn những đức tính xấu đấy là không thích và không biết nịnh ai. Cái ‘’ngông’’ đó của mình có 2 nghĩa, nghĩa tích cực chính là quan điểm trong cuộc sống và công việc đã quyết làm sẽ tìm mọi cách đạt được mục tiêu, không từ bỏ, không lý do. Nhưng cũng có hướng tiêu cực đấy là em hơi ‘’bất cần’’, nghĩa là em tự quyết định và nhiều quyết định dựa trên cảm xúc. Tất nhiên trong công việc cần tỉnh táo để cân bằng giữa cảm xúc và lí trí.
Và sau chuyến đi đó thì sao?
Đó là chiếc biển số treo trên xe hiện tại của em.
Ý của Long Nguyễn là sau chuyến đi ấy bạn quyết định đổi xe và biển số vì không muốn gặp những trải nghiệm kiểu ‘’trông mặt mà bắt hình dong’’?
Trong quan điểm của em thì những người thực sự vất vả trong quá khứ họ xứng đáng được hưởng thụ kết quả ở hiện tại và tương lai. Em có tuổi thơ vất vả nên em hiểu giá trị của lao động, bố mẹ mình có tuổi rồi xứng đáng được con cái đưa đi những nơi mà quá nửa đời người chưa từng đặt chân đến. Vì thế nếu chỉ đánh giá qua vẻ bề ngoài mà phán xét người khác hay có những hành động không đúng với trách nhiệm quả thực em thấy không hài lòng.
Em không thay đổi mà em bổ sung thêm xe và chiếc biển số như hiện tại. Với em nó có 2 ý nghĩa. Một là thể hiện câu chuyện cá nhân của mình, tức là mình sống thành thực, biết điều thì ắt có người thương từ đó gia tăng thêm những mối quan hệ chất lượng và bền vững. Thứ 2 em chọn số 79 vì đó là con số của may mắn, sự trường tồn. Em mong muốn bố mẹ em luôn mạnh khỏe, sống tích cực, hạnh phúc để chứng kiến con cái thành công. Bố mẹ có tuổi rồi xứng đáng được hưởng những thứ tốt nhất mà trước đây đã dành toàn bộ cho con cái.
Thật ra qua câu chuyện của em, em không đánh đồng tất cả vì có người này người kia, và đây là trải nghiệm cá nhân nên không có ý định công kích ai. thông qua đây em muốn truyền tải thông điệp tích cực tới các bạn trẻ đó là chúng ta có thời gian hơn bố mẹ rất nhiều, phải tăng tốc thật nhanh để thành công sớm và khi mình có thành quả đừng ngại ngần thưởng cho mình những phần quà xứng đáng.